“Người Tình Mùa Đông (Như Quỳnh)” là một ca khúc Pop Ballad lời Việt nổi tiếng, kể về nỗi buồn và sự cô đơn của cô gái khi chia tay người yêu vào mùa đông. Bài hát sử dụng hình ảnh mùa đông để làm nổi bật sự lạnh lẽo, trống trải và nỗi nhớ người yêu cũ.
Lời Bài Hát Người Tình Mùa Đông
Đường vào tim em ôi băng giá
Trời mùa đông mây vẫn hay đi về
Vẫn mưa mưa rơi trên đường thầm thì
Vì đâu mưa em không đến
Đường vào tim em mây giăng kín
Bàn chân anh trên lối đi không thành
Những đêm khuya mưa buồn một mình
Có khi cho ta quên cuộc tình
Từng cơn mưa hắt hiu bên ngoài song thưa
Lắm khi mưa làm hồn ta nhớ mãi ngày qua
Nhớ con phố xưa vẫn âm thầm đợi chờ
Nhớ đôi vai ngoan em sợ trời mưa gió
Từng ngày ta vẫn đưa em về qua phố
Vẫn trên cao trời mưa lũ vẫn tiếng buồn xưa
Ôi bàn tay ai đã dắt em chiều nay
Đường vào tim em bao cơn sóng
Đẩy tình anh xa bến xuân hoa mộng
Trái tim em muôn đời lạnh lùng
Hỡi ơi trái tim mùa đông
Đường vào tim em ôi băng giá
Trời mùa đông mây vẫn hay đi về
Vẫn mưa mưa rơi trên đường thầm thì
Vì đâu mưa em không đến
Đường vào tim em mây giăng kín
Bàn chân anh trên lối đi không thành
Những đêm khuya mưa buồn một mình
Có khi cho ta quên cuộc tình
Từng cơn mưa hắt hiu bên ngoài song thưa
Lắm khi mưa làm hồn ta nhớ mãi ngày qua
Nhớ con phố xưa vẫn âm thầm đợi chờ
Nhớ đôi vai ngoan em sợ trời mưa gió
Từng ngày ta vẫn đưa em về qua phố
Vẫn trên cao trời mưa lũ vẫn tiếng buồn xưa
Ôi bàn tay ai đã dắt em chiều nay
Đường vào tim em bao cơn sóng
Đẩy tình anh xa bến xuân hoa mộng
Trái tim em muôn đời lạnh lùng
Hỡi ơi trái tim mùa đông
MV – Người Tình Mùa Đông
Hợp Âm Người Tình Mùa Đông
Đường vào [C] tim em ôi băng [Em] giá
Trời mùa [Am] đông mây vẫn hay đi [Em] về
Vẫn [Dm] mưa mưa rơi trên đường thầm [Am] thì
Vì [F] đâu mưa em không [G] đến
Đường vào [C] tim em mây giăng [Em] kín
Bàn chân [Am] anh trên lối đi không [Em] thành
Những [Dm] đêm khuya mưa buồn một [Am] mình
Có [G] khi cho ta quên cuộc [Am] tình
Từng cơn [C] mưa hắt hiu bên ngoài song [hố
Vẫn chim cao trời mưa [E7] lũ vẫn tiếng buồn [Am] xưa
Ôi bàn [F] tay ai đã dắt em chiều [G] nay
Đường vào [C] tim em bao cơn [Em] sóng
Để tình [Am] anh sắp đến xuân hoa [Em] mộng
Trái [Dm] tim em muôn đời lạnh [Am] lùng
Hỡi [G] ơi, trái tim mùa [Am] đông
“Người Tình Mùa Đông“ kết thúc bằng sự cô đơn, lãng đãng và nỗi buồn được chấp nhận. Nhân vật chấp nhận sự thật rằng tình yêu đã tan vỡ cùng với sự lạnh giá của mùa đông. Cái kết này gợi lên sự hoài niệm về những kỷ niệm đẹp, dù buồn nhưng không quá bi lụy, chấp nhận nỗi nhớ là một phần của cuộc sống.


