“Cơm Đoàn Viên (Thành Đạt)” là một bản Ballad xúc động về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình cảm dành cho cha mẹ. Bài hát nói về sự vất vả của cha mẹ và niềm hạnh phúc giản dị nhất là được sum vầy bên mâm “cơm đoàn viên,” nơi mọi lo toan được gác lại.
Lời Bài Hát Cơm Đoàn Viên
Tết này không như tết qua
Con đi làm xa, con không ở nhà
Nhớ mẹ, nhớ em, nhớ cha
Nhớ cơm mẹ thổi, canh xào khổ qua
Ấy à, ấy ơi, ấy a
Nhớ nơi ấy lắm, ấy à, ấy ơi
Chốn này rộn rã pháo hoa
Mà cô đơn lạ chẳng bằng nhà ta
Thành phố lớn Tết đến càng cô đơn
Kẻ bôn ba chỉ muốn quay lối về nhà
Về bên nhau nghe nàng xuân kể chuyện
Tết đong đầy bữa cơm nghèo đoàn viên
Ngỡ sẽ gánh vác chút nhọc nhằn thay cha
Nhưng biết đâu là mỗi xuân mẹ mỗi già
Ngỡ sẽ gánh thay mẹ một chút vất vả
Nhưng biết đâu là chỉ thêm nặng vai cha
Mẹ ơi, cha ơi
Tết năm này vắng bóng con
Nhìn dòng người vội vã chen nhau
Lòng này chợt sao nghẹn ngào
Mong xuân xong, năm nay con bôn ba chẳng về
Nhớ nhà, nhớ tiếng cha, tiếng mẹ
Ngày xuân năm nay thiếu con rồi
Cơm đoàn viên thiếu con
Ấy à, ấy ơi, ấy a
Nhớ nơi ấy lắm, ấy à, ấy ơi
Chốn này rộn rã pháo hoa
Mà cô đơn lạ chẳng bằng nhà ta
Thành phố lớn tết đến càng cô đơn
Kẻ bôn ba chỉ muốn quay lối về nhà
Về bên nhau nghe nàng xuân kể chuyện
Tết đong đầy bữa cơm nghèo đoàn viên
Ngỡ sẽ gánh vác chút nhọc nhằn thay cha
Nhưng biết đâu là mỗi xuân mẹ mỗi già
Ngỡ sẽ gánh thay mẹ một chút vất vả
Nhưng biết đâu là chỉ thêm nặng vai cha
Thành phố lớn Tết đến càng cô đơn
Kẻ bôn ba chỉ muốn quay lối về nhà
Về bên nhau nghe nàng xuân kể chuyện
Tết đong đầy bữa cơm nghèo đoàn viên
Ngỡ sẽ gánh vác chút nhọc nhằn thay cha
Nhưng biết đâu là mỗi xuân mẹ mỗi già
Ngỡ sẽ gánh thay mẹ một chút vất vả
Nhưng biết đâu là chỉ thêm nặng vai cha
Con muốn về nhà ở bên mẹ, bên cha
MV – Cơm Đoàn Viên
Hợp Âm Cơm Đoàn Viên
Tết [Am] này không như tết [Em] qua
Con đi làm [F] xa, con không ở [C] nhà
Nhớ [Am] mẹ nhớ em nhớ [Em] cha
Nhớ cơm mẹ [E7] thổi canh xào khổ [Am] qua.
Ấy [Am] à ấy ơi ấy [G] a
Nhớ nơi ấy [Em] lắm ấy à ấy [C] ơi
Chốn [Am] này rộn rã pháo [G] hoa
Mà cô đơn [E7] lạ chẳng bằng nhà [Am] ta.
ĐK:
Thành [Am] phố lớn tết đến [Em] càng cô đơn
Kẻ bôn [F] ba chỉ muốn quay lối về [C] nhà
[Am] Về bên nhau nghe nàng [Em] xuân kể chuyện
Tết đong [Dm] đầy bữa cơm [Em] nghèo đoàn [Am] viên.
Nhưng biết đâu [F] là mỗi [G] xuân mẹ mỗi [C] già
[Am] Ngỡ sẽ gánh thay mẹ một [Em] chút vất vả
Nhưng biết đâu [Dm] là chỉ thêm [Em] nặng vai [Am] cha.
* [Am] Mẹ ơi [C] cha ơi
[F] Tết năm nay thiếu bóng [Em] con
[Dm] Nhìn dòng người vội [C] vã chen nhau
[B7] Lòng này chợt sao nghẹn [E7] ngào
Nhớ nhà [Am] nhớ tiếng cha tiếng [Dm] mẹ [E7] Lì xì năm nay [F] thiếu con rồi cơm đoàn viên thiếu [E7] con.
“Cơm Đoàn Viên“ kết thúc bằng cảm giác ấm áp, biết ơn và sự trân trọng tình thân. Nó truyền tải thông điệp sâu sắc rằng, dù cuộc sống có bận rộn đến đâu, gia đình và những bữa cơm quây quần vẫn là điều quý giá nhất. Cái kết này khơi gợi sự xúc động và nhắc nhở về giá trị cốt lõi của tình yêu thương gia đình.


